CANH CÁNH, CẢNH CẠNH CÀNH
Tao chỉ muốn thấy hạt mầm thành cây cao
Những kẻ khác đợi NÓ đến và may bao
Rap cho những gì tao đã muốn, và những thứ tao muốn quên
Rap cho những người đã ngã xuống, và những kẻ đã đứng lên
Lòng tao canh cánh, nhưng tao tránh khỏi tranh giành
Một ngày hoang vắng, để tao lại nhắc lúc tan tầm
Gam đen gam trắng để cho bức tranh tao cân bằng
Nơi bồng lai tao ăn bánh, ngắm thành phố trong Trăng Rằm
Nơi dọc hành lang ngắn là những lời nhắn ta âm thầm
Đọc vài trang sách, và ngủ 1 giấc nơi đang nằm
Dòng thời gian lắng đọng lại vài khoảnh khắc thêm trăm lần
Như là ăn mừng bàn thắng để ta tưởng nhớ lúc thăng trầm
Hành trình còn cơm nắm để ta biết quý chiếc khăn rằn
Hàng nghìn người bương nắng phơi sương để đổi lại an toàn
Để triệu người chăn ấm, ngày đêm phải lội suối băng đầm
giặc Tàu phương Bắc, ngàn năm ta đánh cho tan tành
Những kẻ ăn cắp ngày nào sụp hố trong căn hầm
Những lời ngăn cấm, chỉ làm khối óc ta nâng tầm
Vì tao chân chất, lời tao nói vẫn trung thành:
Nếu nghệ thuật được tung cánh sẽ không còn ai bị giam cầm
Lòng canh cánh, nhưng mà cảnh cạnh cành
Làm ta quên cách khuôn mặt phải lạnh tanh
Ta tìm nguồn nước hay là kinh doanh Mặt Trăng
Khi Đất mẹ lại ru bài "Sạch, Sành, Sanh"
Lòng canh cánh, nhưng mà cảnh cạnh cành
Làm ta quên cách khuôn mặt phải lạnh tanh
Ta tìm nguồn nước hay là kinh doanh Mặt Trăng
Khi Đất mẹ lại ru bài "Sạch, Sành, Sanh"
Truyền thông này xem mày như vũ khí
Để trước màn ảnh mày sẽ thủ thỉ những lời đủ ý
Báo đài đâm nhau với chất kích thích là vài chữ ký
Để vài năm sau vụ mất tích mày vẫn đợi xử lý
Việc phải gặt những thứ mày gieo là điều khó tránh
Một kẻ quyền lực vẫn bị mè nheo trong xe bốn bánh
Những phiền bực mọc như dây leo vẫn chờ có ánh mặt trời
Để mai mày lại bay theo những lời có cánh
Midas!